Jean-Auguste-Dominique Ingres
hoạ sĩ người Pháp (1780–1867) / From Wikipedia, the free encyclopedia
Jean Auguste Dominique Ingres (phát âm: [ɛ̃ːɡʁ]) (29 tháng 8 năm 1780 – 14 tháng 1 năm 1867) là một họa sĩ theo trường phái tân cổ điển người Pháp. Mặc dù ông tự nhận mình là họa sĩ của lịch sử theo truyền thống của Nicolas Poussin và Jacques-Louis David, đến cuối đời, chính những tranh chân dung do Ingres vẽ, cả bằng sơn màu và phác họa, mới được công nhận là di sản lớn nhất của ông.
Jean Auguste Dominique Ingres | |
---|---|
Chân dung tự họa khi 24 tuổi, 1804 (sửa lại khoảng 1850), sơn dầu trên vải, 78 x 61 cm, Musée Condé. | |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | |
Tên khai sinh | Jean Auguste Dominique Ingres |
Ngày sinh | (1780-08-24)24 tháng 8, 1780 |
Nơi sinh | Montauban, Tarn-et-Garonne, Pháp |
Rửa tội | 14 tháng 9, 1780 |
Mất | |
Ngày mất | 14 tháng 1, 1867(1867-01-14) (86 tuổi) |
Nơi mất | Paris, Pháp |
Nguyên nhân | viêm phổi |
An nghỉ | Nghĩa trang Père-Lachaise |
Giới tính | nam |
Gia đình | |
Bố | Jean-Marie-Joseph Ingres |
Hôn nhân | Delphine Ramel, Madeleine Chapelle |
Thầy giáo | Jacques-Louis David |
Học sinh | Théodore Chassériau, Hippolyte Flandrin, Paul Flandrin, Henri Lehmann |
Lĩnh vực | Hội họa, Vẽ phác họa |
Sự nghiệp nghệ thuật | |
Đào tạo | Viện nghệ thuật cao cấp Toulouse, Beaux-Arts de Paris, Học viện Pháp ở Rome |
Trào lưu | Phái tân cổ điển |
Thể loại | tranh lịch sử, tranh chân dung, nghệ thuật khỏa thân, chân dung, Đông phương luận |
Nhạc cụ | vĩ cầm |
Thành viên của | Học viện Nghệ thuật Paris |
Tác phẩm | Louis-François Bertin, 1832 The Turkish Bath, 1862 |
Có tác phẩm trong | Viện Nghệ thuật Chicago, Bảo tàng Nghệ thuật Nelson-Atkins, Phòng triển lãm Tāmaki Auckland, Phòng triển lãm Quốc gia Victoria, Phòng triển lãm quốc gia Washington, Nationalmuseum, Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan, Musée de la Vie Romantique, Viện bảo tàng Louvre, Bảo tàng Orsay, Bảo tàng Quốc gia Warsaw, Petit Palais, Bảo tàng Victoria và Albert, Kunstmuseum Basel, Phòng trưng bày Uffizi, Beaux-Arts de Paris, Cung điện Versailles, Bảo tàng Nghệ thuật Harvard, Musée des beaux-arts de Marseille, Bảo tàng Mỹ thuật Thành phố Paris, Bảo tàng Puskin, Bảo tàng Quốc gia Luân Đôn, Bảo tàng Ermitazh, Bảo tàng Nghệ thuật Philadelphia, Bảo tàng Nghệ thuật Indianapolis, Viện nghệ thuật Detroit, Bảo tàng Nghệ thuật Cleveland, Bảo tàng Thiết kế Trường Rhode Island, Trung tâm Nghệ thuật Anh Yale, Musée de l'Armée, Musée des Arts décoratifs, Bảo tàng Carnavalet |
Giải thưởng | Giải thưởng La Mã, Bắc Đẩu Bội tinh hạng 2, Huân chương Pour le Mérite cho Khoa học và Nghệ thuật |
Ảnh hưởng bởi | |
Chữ ký | |
[sửa trên Wikidata]x • t • s |
Là một người hết sức tôn sùng quá khứ, ông tự nhận mình với vai trò là người bảo vệ chính thống hàn lâm chống lại phong cách lãng mạn đang đi lên đại diện là họa sĩ đối địch Eugène Delacroix. Hình mẫu của ông, như ông từng giải thích, là "những người thầy vĩ đại nổi tiếng trong thế kỷ của những ký ức vinh quang khi Raphael thiết lập những ranh giới vĩnh cửu và không thể chối cãi trong nghệ thuật... do đó tôi là người bảo tồn học thuyết tốt đẹp, chứ không phải là người sáng tạo"[1]. Tuy vậy, các ý kiến ngày nay có xu hướng xem Ingres và những nhà Tân cổ điển cùng thời với ông là hiện thân của tinh thần Lãng mạn vào thời đó[2], trong khi những biến cách về hình dáng và không gian mang tính biểu hiện khiến ông trở thành một điềm báo quan trọng cho nghệ thuật hiện đại.