Tâi-oân Kheh-ka-gí
Tâi-oân Kheh-lâng iōng ê kheh-ōe, chú-iàu hun-pò͘ tī Pîn-tong Lio̍k-tui, Hoa-tang Chiòng-kok téng-téng só͘-chāi / From Wikipedia, the free encyclopedia
Tâi-oân Kheh-ka-gí (Hàn-jī: 臺灣客家語), sio̍k-chheng Kheh-ōe (客話), sī Tâi-oân ê Kheh-lâng leh kóng ê Kheh-ka-gí, goân-chū Tiong-kok Kńg-tang tang-pō͘, koh ū Hok-kiàn lâm-pō͘ kap sai-pō͘, taⁿ sī Tâi-oân ê kok-ka gí-giân. Ji̍t-pún sî-tāi tiāⁿ-tiāⁿ hō-chò Kńg-tang-gí (廣東語), tī hit-chūn ia̍h-ū chiâⁿ chōe Kheh-gí-bûn ê chok-phín.[1] Kin-kù 2020 nî ê pò-kò, Tâi-oân Kheh-ka-gí ê sú-ēng chêng-hêng, Sì-koān-kiuⁿ--ê chiàm ū 57.5%, Lâm Sì-koān-khiūⁿ--ê chiàm ū 1.3%, Hái-lio̍k-khiuⁿ--ê chiàm ū 35.8%, Tōa-pō͘-khiuⁿ--ê chiàm ū 4.1%, Jiâu-pêng-khiuⁿ--ê chiàm ū 0.6%, koh-ū Chiàu-an-khiuⁿ--ê chiàm ū 0.7%.[2]