Vương quốc Mysore
From Wikipedia, the free encyclopedia
Vương quốc Mysore là vương quốc nằm ở phía nam Ấn Độ, theo truyền thống cho rằng vương quốc đã được thành lập năm 1399 ở khu vực quanh thành phố Mysore sau này. Vương quốc, được cai trị bởi gia tộc Wodeyar, ban đầu là quốc gia chư hầu của Đế quốc Vijayanagara. Với sự suy yếu của Đế quốc Vijayanagara (năm 1565), vương quốc tuyên bố độc lập. Vào thế kỷ 17 chứng kiến sự mở rộng lãnh thổ liên tục và dưới thời cai trị của Narasaraja Wodeyar I và Chikka Devaraja Wodeyar, vương quốc đã sáp nhập những vùng đất rộng lớn hiện nay là miền nam Karnataka và một phần của Tamil Nadu để trở thành một quốc gia hùng mạnh ở miền nam Deccan.
Vương quốc Mysore
Tiểu quốc Mysore |
|||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
1399–1948 | |||||||||
Vương quốc Mysore, năm 1784 (trong thời kỳ có lãnh thổ lớn nhất) | |||||||||
Tổng quan | |||||||||
Vị thế | Vương quốc (thuộc Đế quốc Vijayanagara tới năm 1565) Tiểu quốc dưới sự thống trị của Ngôi vương Anh từ năm 1799 | ||||||||
Thủ đô | Mysore, Srirangapatna | ||||||||
Ngôn ngữ thông dụng | tiếng Kannada | ||||||||
Tôn giáo chính | Ấn Độ giáo, Hồi giáo, Thiên chúa giáo | ||||||||
Chính trị | |||||||||
Chính phủ | Quân chủ tới 1799, Thân vương quốc sau này | ||||||||
Maharaja | |||||||||
• 1399–1423 (đầu tiên) | Yaduraya Wodeyar | ||||||||
• 1940–50 (cuối cùng) | Jayachamaraja Wodeyar | ||||||||
Lịch sử | |||||||||
Lịch sử | |||||||||
• Thành lập | 1399 | ||||||||
• Ghi chép sớm nhất | 1551 | ||||||||
• Chiến tranh Anglo-Mysore | 1767–1799 | ||||||||
• Chiến tranh Maratha–Mysore | 1785–1787 | ||||||||
• Giải thể | 1948 | ||||||||
| |||||||||
Hiện nay là một phần của | Ấn Độ |
Vương quốc đã tăng trưởng bền vững thu nhập, dân số, bình quân đầu người, do sự thay đổi cấu trúc trong nền kinh tế và tăng tốc độ đổi mới kỹ thuật, dẫn tới sức mạnh kinh tế và quân sự đạt đến đỉnh cao trong nửa sau của thế kỷ 18 dưới thời cai trị của Haider Ali và con là Tipu Sultan.[1] Trong thời gian này, vương quốc đã xảy ra xung đột với Đế quốc Maratha, Nizam của Hyderabad, Vương quốc Travancore và Đế quốc Anh, đỉnh điểm là bốn cuộc chiến trong Chiến tranh Anglo-Mysore. Mysore thắng lợi trong cuộc chiến thứ nhất của Chiến tranh Anglo-Mysore và bế tắc trong cuộc chiến thứ hai dẫn tới thất bại trong cuộc chiến thứ ba và thứ tư. Sau khi vua Tipu tử trận trong cuộc chiến thứ tư năm 1799, phần lớn vương quốc đã bị sát nhập vào Anh, báo hiệu sự kết thúc của một thời kỳ bá quyền của người Mysore ở miền nam Deccan. Anh cho gia tộc Wodeyars trở lại ngai vàng bằng cách thiết lập liên minh phụ trợ và Mysore bị thu nhỏ đã trở thành một thân vương quốc. Wodeyars tiếp tục cai trị cho đến năm 1947 khi Ấn Độ giành độc lập, theo đó Mysore đồng ý gia nhập Liên hiệp Ấn Độ.
Ngay cả khi là một tiểu bang, Mysore được tính vào các khu vực phát triển và đô thị hóa cao của Ấn Độ. Trong giai đoạn 1799-1947, cũng chứng kiến Mysore nổi lên như một trong những trung tâm nghệ thuật và văn hóa quan trọng ở Ấn Độ. Các vị vua Mysore không chỉ là những người có tài năng mỹ thuật và thư pháp, họ còn là những người ủng hộ nhiệt tình, và di sản của họ tiếp tục ảnh hưởng đến âm nhạc và nghệ thuật cho đến ngày nay.