Trường đại học được cấp đất
From Wikipedia, the free encyclopedia
Một trường đại học được cấp đất (hay trường cao đẳng được cấp đất hoặc cơ sở giáo dục được cấp đất) là một cơ sở giáo dục bậc cao tại Hoa Kỳ được một bang chỉ định để hưởng các lợi ích của Các đạo luật Morrill năm 1862 và 1890.
Các đạo luật Morrill tài trợ cho các tổ chức giáo dục bằng cách cấp đất do liên bang kiểm soát cho các bang và cho phép các bang bán đi nhằm gây quỹ để thành lập các trường cao đẳng "được cấp đất". Theo Đạo luật năm 1862, sứ mệnh của các tổ chức giáo dục này là tập trung giảng dạy các ngành nông nghiệp, khoa học, khoa học quân sự và kỹ thuật mang tính thực hành (mặc dù vẫn "không loại trừ...các ngành nghiên cứu truyền thống") để đáp ứng cho cuộc cách mạng công nghiệp và sự thay đổi giai cấp của xã hội.[1][2] Chúng sẽ bổ sung cho các cơ sở giáo dục truyền thống thường tập trung giảng dạy các môn khai phóng. Đạo luật được mở rộng vào năm 1994 để trao quyền nhận quỹ đất cho một số trường cao đẳng và đại học của bộ lạc.
Về sau, hầu hết các trường cao đẳng được cấp đất đều trở thành những trường đại học công lập lớn giảng dạy đầy đủ các ngành nghề. Tuy vậy, vẫn có một số trường được cấp đất là trường tư thục, như Đại học Cornell, Viện Công nghệ Massachusetts và Đại học Tuskegee.