Thành viên:Spinixster/Nháp phụ
From Wikipedia, the free encyclopedia
Edvard Munch (/mʊŋk/ MUUNK,[1] tiếng Na Uy: [ˈɛ̀dvɑɖ ˈmʊŋk] ( nghe); 12 tháng 12 năm 1863 – 23 tháng 1 năm 1944) là một họa sĩ người Na Uy. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông, Tiếng thét (1893), đã trở thành một trong những hình ảnh mang tính biểu tượng nhất của nghệ thuật phương Tây.
Edvard Munch | |
---|---|
Munch trong một bức ảnh không ghi ngày tháng | |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | |
Ngày sinh | (1863-12-12)12 tháng 12 năm 1863 |
Nơi sinh | Ådalsbruk, Løten, Thụy Điển–Na Uy |
Mất | |
Ngày mất | 23 tháng 1 năm 1944(1944-01-23) (80 tuổi) |
Nơi mất | Oslo, Na Uy |
Quốc tịch | Na Uy |
Lĩnh vực | Nghệ sĩ hội họa và đồ họa |
Sự nghiệp nghệ thuật | |
Trào lưu | Chủ nghĩa biểu hiện, thơ tượng trưng |
Tác phẩm |
|
[sửa trên Wikidata]x • t • s |
Tuổi thơ của ông bị lu mờ bởi bệnh tật, mất mát người thân và nỗi sợ hãi khi thừa hưởng một căn bệnh âm thần di truyền trong gia đình. Theo học tại Trường Nghệ thuật và Thiết kế Hoàng gia ở Kristiania (ngày nay là Oslo), Munch bắt đầu sống một cuộc sống phóng túng dưới ảnh hưởng của người theo chủ nghĩa hư vô Hans Jæger, người đã thôi thúc ông vẽ trạng thái tâm lý và cảm xúc của chính mình ('hội họa tâm hồn'), từ đó tạo nên phong cách hội họa đặc biệt của ông.
Du lịch mang lại cho ông những ảnh hưởng và lối thoát mới. Tại Paris, ông đã học được nhiều điều từ Paul Gauguin, Vincent van Gogh và Henri de Toulouse-Lautrec, đặc biệt là cách họ sử dụng màu sắc. Tại Berlin, ông đã gặp nhà viết kịch Thụy Điển August Strindberg, người mà ông đã vẽ khi ông bắt đầu tạo ra một loạt tranh mà sau này ông gọi chung là The Frieze of Life, mô tả một loạt các chủ đề sâu sắc như tình yêu, lo lắng, ghen tuông và phản bội, chìm đắm trong không gian.
Tiếng thét được vẽ tại Kristiania. Theo Munch, ông đang đi dạo vào lúc hoàng hôn thì "nghe thấy tiếng hét to lớn, vô tận của thiên nhiên". Khuôn mặt đau đớn của bức tranh được được nhiều người đồng nhất với sự giận dữ của người hiện đại. Từ năm 1893 đến 1910, ông đã thực hiện hai phiên bản bằng sơn và hai phiên bản bằng phấn màu, cũng như một số bản in. Một trong hai phiên bản bằng phấn màu sau cùng được giá danh nghĩa cao thứ tư được trả cho một họa phẩm tại một cuộc đấu giá.
Trong khi danh tiếng và sự giàu có của ông tăng lên, trạng thái cảm xúc của ông vẫn bất an. Ông đã tính đến chuyện kết hôn trong một thời gian ngắn, nhưng không thể cam tâm. Một lần suy sụp tinh thần vào năm 1908 đã buộc ông phải cai nghiện rượu, và người dân Kristiania ngày càng chấp nhận ông và các tác phẩm của ông được trưng bày trong các bảo tàng của thành phố. Những năm cuối đời của ông được dành để làm việc trong bình an và riêng tư. Mặc dù các tác phẩm của ông bị cấm ở châu Âu do Đức Quốc xã chiếm đóng, nhưng hầu hết chúng đều sống sót sau Thế chiến thế giới thứ hai và đảm bảo cho ông một di sản.