Thành viên:Oceanpark123456/Anti-austerity movement in Spain
From Wikipedia, the free encyclopedia
Biểu tình Tây Ban Nha 2011, cũng gọi là Phong trào 15-M hoặc Cách mạng Tây Ban Nha, là một loạt các cuộc biểu tình ở Tây Ban Nha xuất phát từ các mạng xã hội và dân chủ thực sự ngay bây giờ (tiếng Tây Ban Nha: Democracia real YA) dân sự cùng với 200 hiệp hội nhỏ hơn khác.[1] Cuộc biểu tình bắt đầu ngày 15 tháng 5 với lời kêu gọi ban đầu ở 58 thành phố Tây Ban Nha.[2] Cuộc biểu tình bắt vào ngày 15 tháng 5 năm 2011 tại khu Puerta del Sol của Madrid, là hành động phát của giới trẻ Tây Ban Nha vốn thất vọng về tình trạng thất nghiệp lên tới 45% trong thanh niên. Những người biểu tình bất bình về chính sách kinh tế của chính phủ đã chiếm khu vực Puerta del Sol. Ủy ban Bầu cử Tây Ban Nha ra lệnh cho những người biểu tình phải rời đi trước cuộc bầu cử địa phương ngày 22 tháng 5. Lệnh cấm này có hiệu lực vào lúc nửa đêm và khi thời hạn đến, đám đông đã reo hò trong khi cảnh sát không có động thái can thiệp.
Biểu tình Tây Ban Nha 2011 | |
---|---|
Biểu tình Puerta del Sol ở Madrid ngày 22 tháng 5 | |
Địa điểm | Tây Ban Nha |
Ngày | 15 tháng 5 năm 2011 - nay |
Đặc điểm | Biểu tình, náo loạn, bất tuân dân sự |
Các cuộc phản đối lại chính sách tắt lưng buộc bụng của chính phủ tại Tây ban nha, còn được gọi là Phong Trào 15-M (tiếng tây ban nha: Movimiento 15-M),[3] các Hành động Indignados,[4] và Lấy quảng trường,[5] được dấy lên từ các mạng xã hội như Nền dân chủ thực sự - Ngay bây giờ (tiếng Tây Ban Nha: Democracia Real YA) hay Những người trẻ không có tương lai(tiếng Tây Ban Nha: Juventud Sin Futuro).[1] và bắt đầu với các cuộc biểu tình sáng ngày 15 tháng 5 năm 2011 gần địa phương và khu vực cuộc bầu cử, được tổ chức vào ngày 22 tháng 5.
Tiếng tây ban nha phương tiện truyền thông liên quan sự chuyển động đến cuộc khủng hoảng kinh tế, Lời Hessel's Thời gian cho sự phẫn nộ!,[6] các !-gặp khó khăn thế hệ và hiện tại cuộc biểu tình ở Trung Đông và Bắc Phi,[7] Iran, hy Lạp,[8] và Bồ đào nha,[9] cũng như những năm 2009 tiếng Iceland các cuộc biểu tình.[10] những người Biểu tình phản đối, tỉ lệ thất nghiệp cao, phúc lợi cắt tây ban nha, các chính trị gia và các hệ thống hai bên ở Tây ban nha, cũng như các hệ thống chính trị, chủ nghĩa tư bản, các ngân hàng, chính trị và tham nhũng.[11] Nhiều gọi cho cơ bản quyền của nhà, làm việc, nền văn hóa, y tế, giáo dục.[12]