Hiệp ước Latêranô
From Wikipedia, the free encyclopedia
Hiệp ước Latêranô (Lateran) (tiếng Ý: Patti Lateranensi; tiếng Latinh: Pacta Lateranensia; tiếng Anh: Lateran Treaty) là tập hợp các thỏa thuận giữa Vương quốc Ý dưới thời Vua Victor Emanuel III và Tòa Thánh dưới thời Giáo hoàng Pius XI để giải quyết các vấn đề liên quan đến của cựu nhà nước Lãnh địa Giáo hoàng và Người tù ở Vatican. Hiệp ước được đặt tên theo Cung điện Lateran, nơi chúng được ký kết vào ngày 11/02/1929,[1] và Quốc hội Ý phê chuẩn hiệp ước vào ngày 07/06/1929. Hiệp ước công nhận Thành Vatican là một quốc gia độc lập dưới chủ quyền của Tòa Thánh. Chính phủ Ý cũng đồng ý bồi thường tài chính cho Giáo hội Công giáo vì sự mất mát của Lãnh địa Giáo hoàng trong quá trình nước Ý thống nhất dưới quyền lực của Nhà Savoy.[2] Năm 1948, Hiệp ước Lateran được công nhận trong Hiến pháp của Ý là điều chỉnh các mối quan hệ giữa nhà nước và Giáo hội Công giáo.[3]
|
Các phái đoàn của Vatican và Ý trước khi ký hiệp ước | |
Loại hiệp ước | Hiệp ước Bilateral |
---|---|
Hoàn cảnh | Thành lập Nhà nước giáo hoàng trên Bán đảo Ý |
Ngày kí | 11 tháng 2 năm 1929 (1929-02-11)[1] |
Nơi kí | Rome, Italy |
Ngày đưa vào hiệu lực | 7 tháng 6 năm 1929 |
Điều kiện | Phê chuẩn bởi Tòa thánh và Vương quốc Ý |
Bên kí | Thành Vatican Vương quốc Ý |
Ngôn ngữ | tiếng Ý |