Hồ Xuân Hương
nữ thi sĩ cận đại người Việt (1772–1822) / From Wikipedia, the free encyclopedia
Đối với các định nghĩa khác, xem Hồ Xuân Hương (định hướng).
Hồ Xuân Hương (1772-1822) (chữ Hán: 胡春香) là một thi sĩ người Việt Nam sống ở giai đoạn cuối thế kỷ XVIII và đầu thế kỷ XIX, mà hiện tại vẫn khiến nhiều học giả tranh cãi.[1] Bà được nhà thơ hiện đại Xuân Diệu mệnh danh là Bà chúa thơ Nôm.[2]
Thông tin Nhanh Sinh, Mất ...
Hồ Xuân Hương 胡春香 | |
---|---|
Chân dung nữ sĩ Hồ Xuân Hương trên bìa sách Giai nhân di mặc của học giả Nguyễn Hữu Tiến, 1916. | |
Sinh | (1772-07-10)10 tháng 7, 1772 Hương Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, trấn Nghệ An, xứ Bắc Hà, Đại Việt |
Mất | 3 tháng 2, 1822(1822-02-03) (49 tuổi) Thăng Long, nội trấn Bắc Thành, Việt Nam |
Nghề nghiệp | Hoa nương, thi sĩ |
Quốc tịch | An Nam |
Dân tộc | Việt |
Giai đoạn sáng tác | Cổ điển |
Thể loại | Hán Nôm |
Phối ngẫu | Nguyễn Bình Kình Phạm Viết Ngạn |
Đóng
Năm 2021, bà cùng Nguyễn Đình Chiểu là hai nhà thơ của Việt Nam được UNESCO vinh danh là "danh nhân văn hóa thế giới"[3] cùng với kỷ niệm năm sinh/năm mất. Di tác của bà hoàn toàn là thơ và đa số đều được viết bằng chữ Nôm. Hầu hết thi ca Hồ Xuân Hương theo dòng chảy chung đã thoát được các quan niệm sáng tác cố hữu vốn đề cao niêm luật chặt chẽ để bộc lộ được tiếng nói của thời đại mình, có nhiều người cho rằng đặc sắc của thơ bà là "thanh thanh tục tục".[4][5]