Giày cao gót
Giày có gót chân người mang cao hơn đáng kể so với các ngón chân, nhưng hiện nay chủ yếu gắn liền với thời trang nữ / From Wikipedia, the free encyclopedia
Giày cao gót hay còn gọi là guốc, là một loại giày có đế có góc hướng lên trên. Gót chân ở những đôi giày như vậy được nâng lên phía trên đầu bàn chân. Giày cao gót khiến đôi chân trông dài hơn, khiến người mang trông cao hơn, làm nổi bật cơ bắp chân.[1]
Có rất nhiều loại giày cao gót với nhiều màu sắc, chất liệu, kiểu dáng và chiều cao khác nhau. Giày cao gót đã được sử dụng theo nhiều cách khác nhau để truyền đạt quốc tịch, mối quan hệ nghề nghiệp, giới tính và địa vị xã hội. Giày cao gót là một phần quan trọng của thời trang trong suốt lịch sử ở phương Tây.[2]
Giày cao gót lan rộng từ nguồn gốc cưỡi ngựa từ galesh của Ba Tư thế kỷ 10 đến việc sử dụng rộng rãi hơn trong thời trang. Ở châu Âu đầu thế kỷ 17, giày cao gót là dấu hiệu của nam tính và địa vị xã hội cao. Đến cuối thế kỷ, xu hướng này bắt đầu lan rộng sang thời trang nữ.[3] Đến thế kỷ 18, giày cao gót đã phân chia theo giới tính. Vào thời điểm này, giày cao gót dành cho nam giới là những đôi giày vuông chunky gắn với bốt cưỡi ngựa hoặc bốt cao sang trọng, trong khi giày cao gót của phụ nữ hẹp, nhọn và thường được gắn với giày công sở dạng dép (tương tự như giày cao gót hiện đại).[3] Đến thế kỷ 20, giày cao gót với kiểu dáng mảnh mai tượng trưng cho nữ tính. Tuy nhiên, một đôi giày cao gót dày trên bốt hoặc guốc vẫn được xã hội chấp nhận đối với nam giới.[2] Cho đến những năm 1950, gót giày thường được làm bằng gỗ, nhưng trong những năm gần đây, chúng đã được làm từ nhiều loại vật liệu khác nhau bao gồm da thuộc, da lộn và nhựa.[4] Mang giày cao gót có nguy cơ té ngã cao hơn,[5] đau cơ xương khớp,[6] phát triển các biến dạng bàn chân,[6][7] và giãn tĩnh mạch.[8]