Chiến tranh Punic lần thứ ba
From Wikipedia, the free encyclopedia
Chiến tranh Punic lần thứ ba (tiếng Latin: Tertium Bellum Punicum) (năm 149-146 TCN) là cuộc chiến thứ ba và cũng là cuối cùng trong số các cuộc chiến tranh Punic xảy ra giữa thuộc địa cũ của người Phoenicia là Carthage với Cộng hòa La Mã. Tên gọi của cuộc chiến tranh Punic được đặt theo tên mà người La Mã gọi người Carthage: Punici, hoặc Poenici[3].
Chiến tranh Punic lần thứ ba | |||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Một phần của Chiến tranh Punic | |||||||
Vị trí của thành phố Carthage | |||||||
| |||||||
Tham chiến | |||||||
Cộng hòa La Mã | Carthage | ||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||
Scipio Aemilianus Manius Manilius Lucius Marcius Censorius Calpurnius Piso |
Hasdrubal the Boeotarch Himilco Phameas Bythias Diogenes | ||||||
Lực lượng | |||||||
80,000 lính[1] |
120,000+: 90,000 quân phòng thủ trong đó chỉ có 30,000 quân chính quy, 30,000+ công dân[cần dẫn nguồn] | ||||||
Thương vong và tổn thất | |||||||
Không rõ[cần dẫn nguồn] |
620,000 tới 750,000 chết[cần dẫn nguồn] 50,000 bị bắt làm nô lệ[2] |
Cuộc chiến tranh này có quy mô nhỏ hơn nhiều so với hai cuộc chiến tranh Punic lần trước và nó diễn ra tập trung ở Tunisia, chủ yếu là vào cuộc vây hãm Carthage, dẫn đến sự phá hủy hoàn toàn thành phố này, và Roma sáp nhập của tất cả các lãnh thổ còn lại của Carthage vào lãnh thổ của nó, trong khi toàn bộ cư dân của Carthage bị giết hoặc bị bán làm nô lệ. Chiến tranh Punic lần thứ ba đã kết thúc sự tồn tại một cách độc lập của Carthage.