Bầu cử tổng thống Hoa Kỳ 1864
Cuộc bầu cử Tổng thống thứ 20 của Hoa Kỳ (1864): Abraham Lincoln (1861-1865) / From Wikipedia, the free encyclopedia
Cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 1864 là cuộc bầu cử tổng thống bốn năm một lần lần thứ 20, được tổ chức vào thứ Ba, ngày 8 tháng 11 năm 1864. Diễn ra vào lúc Nội chiến Hoa Kỳ sắp kết thúc, Tổng thống đương nhiệm Abraham Lincoln của Đảng Liên minh Quốc gia đã dễ dàng đánh bại ứng cử viên Đảng Dân chủ, cựu Tướng George B. McClellan, với số phiếu cách biệt 212–21 trong đại cử tri đoàn, với 55% phiếu bầu phổ thông. Trước cuộc bầu cử, Đảng Cộng hòa và một số Đảng viên Dân chủ đã thành lập Đảng Liên minh Quốc gia, đặc biệt là để thu hút Đảng viên Đảng Dân chủ chủ chiến.
| |||||||||||||||||||||||||||||
234 thành viên[lower-alpha 1] (+17 không hợp lệ)[lower-alpha 2] của Đại cử tri 118 phiếu để đắc cử | |||||||||||||||||||||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Số người đi bầu | 73.8%[3] 7.4 pp | ||||||||||||||||||||||||||||
| |||||||||||||||||||||||||||||
Bản đồ hiển thị kết quả bầu cử. Đỏ biểu thị các bang Lincoln/Johnson thắng, Xanh biểu thị các bang McClellan/Pendleton thắng, và Nâu biểu thị các bang Liên minh Miền Nam không bỏ phiếu. Mặc dù các bang Louisiana và Tennessee, vốn vừa giành được từ tay Liên minh Miền Nam, có tổ chức bầu cử; tuy nhiên, không phiếu đại cử tri nào được tính.[2] Một trong những đại cử tri của Nevada vì lý do tuyết rơi dày đặc mà không thể bỏ lá phiếu bầu Tổng thống hoặc Phó Tổng thống.[1] Các con số cho biết số phiếu đại cử tri được phân bổ cho mỗi tiểu bang. | |||||||||||||||||||||||||||||
|
Bất chấp một số phản đối trong nội bộ đảng từ Salmon Chase và Đảng Cộng hòa Cấp tiến, Lincoln đã giành được đề cử của đảng mình tại Đại hội toàn quốc Đảng Liên minh Quốc gia năm 1864. Thay vì tái đề cử Phó Tổng thống đương nhiệm Hannibal Hamlin, đại hội đã chọn Andrew Johnson từ Tennessee, một Đảng viên Đảng Dân chủ chủ chiến, làm đồng tranh cử với Lincoln. John C. Frémont tranh cử với tư cách là ứng cử viên của Đảng Dân chủ Cấp tiến mới, đảng này đã chỉ trích Lincoln là quá ôn hòa trong vấn đề bình đẳng chủng tộc, nhưng Frémont đã rút khỏi cuộc đua vào tháng 9 và đảng mới đó đã giải thể. Đảng Dân chủ bị chia rẽ giữa các "Copperhead" (tức đảng viên chủ hòa, ủng hộ các giải pháp hòa bình ngay lập tức với Liên minh miền Nam), và đảng viên chủ chiến (ủng hộ chiến tranh). Đại hội toàn quốc Đảng Dân chủ năm 1864 đã đề cử McClellan, một đảng viên chủ chiến, nhưng lại thông qua cương lĩnh ủng hộ hòa bình với Liên minh miền Nam, mà McClellan đã bác bỏ. Liên minh miền Nam vẫn có khả năng tồn tại vào mùa hè năm 1864, thời điểm đề cử, nhưng rõ ràng đã chắc chắn sụp đổ vào ngày bầu cử tháng 11.
Bất chấp những lo ngại sớm về một thất bại, Lincoln đã giành được đa số phiếu phổ thông và đại cử tri, một phần là kết quả của những chiến thắng gần đây của Liên bang trong Trận Atlanta.[4] Khi Nội chiến vẫn đang diễn ra, không có phiếu đại cử tri nào được tính từ bất kỳ bang nào trong số mười một bang miền nam đã gia nhập Liên minh miền Nam Hoa Kỳ.[2] Việc Lincoln tái đắc cử đảm bảo rằng ông sẽ tại vị cho đến thời điểm kết thúc Nội chiến với chiến thắng cho Liên bang.
Chiến thắng của Lincoln khiến ông trở thành tổng thống đầu tiên tái đắc cử kể từ Andrew Jackson năm 1832, đồng thời là tổng thống miền Bắc đầu tiên từng tái đắc cử. Lincoln bị ám sát chưa đầy hai tháng sau khi nhậm chức nhiệm kỳ thứ hai của mình, và ông được kế nhiệm bởi Phó Tổng thống của mình, Andrew Johnson, người ủng hộ việc nhanh chóng khôi phục các tiểu bang ly khai tái gia nhập Liên bang hơn việc bảo vệ các nô lệ. Điều này dẫn đến xung đột với Quốc hội do Đảng Cộng hòa thống trị, đỉnh điểm là việc Hạ viện luận tội ông vào năm 1868. Ông được tha bổng tại Thượng viện với cách biệt chỉ một phiếu bầu.